- Thị trường năng lượng: Mặt trận mới trong cuộc xung đột Israel-Iran
- 1. Leo thang: Các mục tiêu năng lượng trở thành mục tiêu tấn công
- 2. Eo biển Hormuz: Gót chân Achilles của năng lượng toàn cầu
- 3. Động lực thị trường: Dầu, vàng và cuộc chạy đua đến nơi trú ẩn an toàn
- 4. Cái giá địa chính trị rộng lớn và các tác động chiến lược
- 5. Chiến tranh ủy nhiệm – và những giới hạn của nó
- 6. Âm hưởng hạt nhân
- 7. Điều gì sẽ đến? Các kịch bản cho thị trường năng lượng
- 8. Đối với các nhà đầu tư: Điều hướng trong dòng chảy rối ren
- 9. Lời kết: Thử nghiệm thị trường địa chính trị
Thị trường năng lượng: Mặt trận mới trong cuộc xung đột Israel-Iran
Giữa sự đối đầu ngày càng tăng giữa Israel và Iran, thị trường năng lượng đã trở thành một đấu trường quyết định – và đầy biến động – nơi lợi ích kinh tế, chuỗi cung ứng toàn cầu và chính trị địa lý đụng độ. Khi hai quốc gia này tiến hành các cuộc không kích quân sự và lời lẽ hứng khởi, dòng chảy dầu và khí đốt của thế giới đang treo lơ lửng, đe dọa không chỉ sự ổn định khu vực mà còn cả nhịp điệu giao thương toàn cầu. Dưới đây là cái nhìn sâu sắc về cách mà cuộc xung đột này đã biến năng lượng thành một đấu trường lớn tiếp theo – và những gì đang bị đe dọa đối với chính phủ, nhà đầu tư và người tiêu dùng bình thường.
1. Leo thang: Các mục tiêu năng lượng trở thành mục tiêu tấn công
Cuộc xung đột đã bước vào một giai đoạn nguy hiểm mới vào tháng 6 năm 2025, khi Israel mở rộng các cuộc tấn công đến các mục tiêu trong lĩnh vực năng lượng của Iran. Trong khi các vòng đầu tiên tránh né cơ sở hạ tầng dầu khí của Iran, nỗi lo về các cuộc tấn công rộng hơn đã ngay lập tức gây ra sự hỗn loạn trên thị trường. Giá dầu đã tăng 9% chỉ trong một ngày, ngay cả khi chưa có thiệt hại nào được xác nhận về các dây chuyền cung cấp – nhấn mạnh mức độ nhạy bén của các nhà giao dịch đối với mỗi diễn biến trong cuộc khủng hoảng này.[1]
- Phản ứng thị trường: Giá dầu tăng gần 9% chỉ trong ngày thứ Sáu, phản ánh nỗi lo về khả năng gián đoạn cung cấp mặc dù chưa có thiệt hại về cơ sở hạ tầng thực tế.[1]
- Chiến lược của Israel: Danh sách các mục tiêu không kích mở rộng cho thấy Israel đang sử dụng sức mạnh quân sự của mình không chỉ để răn đe mà còn để gây áp lực kinh tế và chính trị lên Tehran.
- Các động thái đối phó của Iran: Các quan chức Iran, bao gồm Tướng Esmail Kosari, đã công khai thảo luận về việc xem xét – nếu không thực hiện – việc đóng cửa Eo biển Hormuz, một điểm truy cập quan trọng cho các chuyến hàng dầu toàn cầu.[1]
2. Eo biển Hormuz: Gót chân Achilles của năng lượng toàn cầu
Eo biển Hormuz đứng đầu trong danh sách các điểm có khả năng leo thang. Hành lang hẹp này chuyển tải tới 30% xuất khẩu dầu hàng ngày của thế giới – khoảng 20 triệu thùng/ngày – chủ yếu từ các quốc gia Vùng Vịnh như Ả Rập Saudi, Iraq và Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất. Chỉ cần mối đe dọa về việc đóng cửa nó cũng đủ để làm xáo trộn thị trường năng lượng.[2] Những khẳng định liên tục của Iran rằng họ có thể phong tỏa eo biển đã – trong lịch sử và hiện tại – kích hoạt sự biến động giá cả mạnh mẽ.
- Đòn bẩy chiến lược: Khả năng của Iran đe dọa hoặc thực sự phong tỏa Hormuz là quân bài mạnh nhất của họ – một quân bài có khả năng làm rối loạn không chỉ các đối thủ mà còn cả Trung Quốc, Nhật Bản và châu Âu, tất cả đều phụ thuộc vào những dòng chảy này.[2]
- Các cơn sốt gần đây: Vào đầu tháng 6 năm 2025, chỉ riêng tin đồn về các cuộc diễn tập quân sự của Iran gần eo biển đã khiến giá tương lai tăng 8% chỉ trong một đêm.[2]
- Rủi ro lâu dài: Các nhà phân tích cảnh báo rằng một đóng cửa toàn diện có thể khiến giá tăng vọt lên hơn 120 USD/thùng – và có thể cao hơn nhiều nếu các cuộc chiến kéo dài.[3]
3. Động lực thị trường: Dầu, vàng và cuộc chạy đua đến nơi trú ẩn an toàn
Phản ứng của thị trường năng lượng đã trở thành một bài thử nghiệm thực tế cho sự lo âu toàn cầu. Sau những cuộc không kích của Israel vào các cơ sở hạt nhân của Iran và những lời lẽ leo thang, cả giá dầu Brent và WTI đã tăng hơn 8% – lên đến 74,88 USD và 73,61 USD mỗi thùng tương ứng (số liệu tháng 6 năm 2025).[3]
- Biến động giá dầu: Bất kỳ lo ngại nào về nguồn cung ngắn hạn cũng đã kích thích sự tăng giá đáng kể; bất kỳ leo thang nào – đặc biệt là các cuộc tấn công vào cơ sở hạ tầng hoặc một cuộc phong tỏa eo biển – có thể dẫn đến sự gia tăng hơn nữa.[3]
- Tài sản trú ẩn an toàn: Các nhà đầu tư không chỉ mua dầu – họ cũng đang săn lùng vàng và đô la Mỹ, nhằm bảo vệ mình khỏi cả lạm phát và sự không chắc chắn. Giá vàng đã tăng lên khi lòng dũng cảm của nhà đầu tư toàn cầu sụt giảm.[3]
- Sự thay đổi của nhà đầu tư: Các cổ phiếu năng lượng và quốc phòng (như ExxonMobil, Chevron và một số nhà thầu vũ khí) đang hưởng lợi trong ngắn hạn, mặc dù sự bất ổn kéo dài có thể làm giảm lợi nhuận thị trường rộng lớn hơn.[2]
4. Cái giá địa chính trị rộng lớn và các tác động chiến lược
Xung đột Israel-Iran không chỉ là một cuộc đụng độ song phương – nó là một ván cờ liên quan đến các cường quốc toàn cầu và tái cấu trúc địa chính trị năng lượng.
- Chuỗi cung ứng toàn cầu: Các lệnh gián đoạn hoặc phong tỏa sẽ ảnh hưởng nặng nề đến châu Á; Trung Quốc và Nhật Bản là hai nhà nhập khẩu hàng đầu của dầu Vùng Vịnh và không dễ dàng thay thế những khối lượng này từ nơi khác.[2]
- Các đồng minh phương Tây: Mỹ và các quốc gia châu Âu đang theo dõi sát sao – sự tham gia quân sự hoặc hỗ trợ cho Israel có thể dẫn đến sự trả đũa của Iran đối với các căn cứ hoặc tuyến vận tải khu vực, làm lan rộng thêm xung đột.[1]
- An ninh năng lượng: Cuộc khủng hoảng hiện đang thúc đẩy việc suy nghĩ lại về độc lập năng lượng, đa dạng hóa và khả năng phục hồi chuỗi cung ứng từ Brussels đến Bắc Kinh.
5. Chiến tranh ủy nhiệm – và những giới hạn của nó
Iran đã từng sử dụng các nhóm ủy nhiệm – Hamas ở Gaza, Hezbollah ở Lebanon – như những điểm áp lực. Tuy nhiên, sau gần hai năm chiến đấu không ngừng ở Gaza và một cuộc xung đột khắc nghiệt ở Lebanon, các nhóm ủy nhiệm khu vực của Tehran đã bị suy yếu, giới hạn khả năng trả đũa gián tiếp.[1]
- Hành động trực tiếp: Iran có thể có khả năng cao hơn để sử dụng lực lượng của mình hoặc các tài sản chiến lược (như mối đe dọa đối với Eo biển Hormuz) chứ không chỉ dựa vào các nhóm ủy nhiệm trong đợt này.
- Rủi ro leo thang: Với ít lối thoát hơn và các đồng minh bị suy yếu, cả Israel và Iran đều phải đối mặt với những rủi ro cao hơn nếu sự đối đầu tiếp tục không được kiểm soát.
6. Âm hưởng hạt nhân
Tâm điểm của cuộc xung đột này là nỗi lo tồn vong của Israel trước một Iran có vũ khí hạt nhân. Israel tuyên bố các cuộc không kích của họ nhằm “ngăn chặn những bước cuối cùng” trong khả năng sản xuất bom của Iran – một cáo buộc mà Tehran bác bỏ, khẳng định chương trình hạt nhân của họ hoàn toàn mang tính dân sự. Nhưng Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế gần đây đã báo cáo việc Iran vi phạm các nghĩa vụ không phổ biến, làm gia tăng mối quan ngại toàn cầu.[1]
7. Điều gì sẽ đến? Các kịch bản cho thị trường năng lượng
Con đường tương lai cho các thị trường năng lượng phụ thuộc vào cách mà sự đối đầu quân sự phát triển – và liệu bên nào có tấn công vào cơ sở hạ tầng quan trọng hoặc cố gắng đóng cửa Hormuz hay không. Các kịch bản bao gồm:
- Giảm leo thang nhanh chóng: Các cuộc tấn công có giới hạn, hòa giải ngoại giao, và sự biến động của thị trường tiếp diễn, nhưng không có gián đoạn cung cấp trực tiếp. Giá vẫn cao nhưng ổn định.
- Đụng độ kéo dài: Các cuộc tấn công kéo dài, gián đoạn nguồn cung không thường xuyên (chẳng hạn như phá hoại hoặc tấn công vận tải), và sự bất ổn giá kéo dài.
- Phong tỏa eo biển: Đóng cửa hoặc khai thác Eo biển Hormuz kích hoạt một cú sốc dầu toàn cầu, đưa Brent vượt quá 120 USD/thùng và kích thích các cuộc giải phóng khẩn cấp từ các kho dự trữ chiến lược trên toàn thế giới.[2][3]
- Sự tham gia của các cường quốc: Sự can thiệp của Mỹ hoặc các đồng minh nhằm bảo vệ các tuyến vận chuyển, dẫn đến sự leo thang quân sự rộng rãi hơn và các phản ứng không thể đoán trước trên thị trường.
8. Đối với các nhà đầu tư: Điều hướng trong dòng chảy rối ren
- Cổ phiếu năng lượng: Các công ty có sự hiện diện mạnh mẽ tại Mỹ hoặc nguồn tài nguyên không thuộc Vùng Vịnh có thể hưởng lợi trong ngắn hạn từ các đợt tăng giá.[2]
- Quốc phòng và an ninh mạng: Các ngân sách quốc phòng tăng vọt và nhu cầu về các tài sản phòng thủ hải quân, phòng không và an ninh mạng có thể thúc đẩy các lĩnh vực liên quan.[2]
- Tài sản trú ẩn an toàn: Vàng, tiền mặt, và trái phiếu chính phủ Mỹ đang gia tăng nhờ xu hướng chủ nghĩa thận trọng khi lo ngại về địa chính trị gia tăng.[3]
9. Lời kết: Thử nghiệm thị trường địa chính trị
“Eo biển Hormuz không chỉ là một điểm thắt cổ chai – nó là một bài thử nghiệm địa chính trị cho các thị trường toàn cầu.” — Matt Gertken, Nhà phân tích dầu[3]
Với tên lửa bay qua và giá dầu tăng, thị trường năng lượng lại một lần nữa trở thành đấu trường cho chính trị quyền lực toàn cầu. Liệu thế giới có phải đối mặt với một đợt tăng giá ngắn hạn hay một cuộc khủng hoảng kéo dài sẽ phụ thuộc vào những hành động tiếp theo trong vở kịch cao trào này – và vào việc liệu ngoại giao có thể vượt qua logic của chiến tranh hay không. Hiện tại, bất kỳ ai có mối quan tâm đến năng lượng, địa chính trị, hoặc thị trường tài chính nên chuẩn bị tinh thần cho sự biến động, điều chỉnh cách nhìn nhận rủi ro và chuẩn bị cho một thế giới mà dầu mỏ và an ninh gắn chặt và nguy hiểm hơn bao giờ hết.

